Cuộc sống mới của 2 bé dính nhau vùng cụt

Thứ ba, 22/01/2019, 14:59 PM

Chấm dứt chuỗi ngày 14 tháng trời ròng rã ở bệnh viện, hai bé gái dính nhau vùng cụt đã được các bác sĩ phẫu thuật tách rời và trở về nhà bắt đầu cuộc sống mới.

5

Một chiều cuối năm 2018, chúng tôi tìm đến nhà anh chị Điểu Tuấn và Thị Quyền, người dân tộc S’tiêng, ở ấp Măng Cải, xã Lộc Thiện, huyện Lộc Ninh, Bình Phước. Tìm nhà vợ chồng họ khá dễ vì từ đầu làng đến cuối xóm, ai cũng biết về hai bé sinh đôi dính nhau, con của anh chị.

Hai bé sức khỏe ổn định

Còn nhớ hơn một năm trước, vào tháng 10-2017, sau 14 tháng nằm bệnh viện (BV) và trải qua ca phẫu thuật có một không hai để tách riêng do bị dính vùng cụt và tủy sống, hai bé (sinh tháng 7-2016) lần đầu được về nhà.

Trước mắt chúng tôi là ngôi nhà khang trang lót gạch men sáng sủa của gia đình chị Thị Quyền. Trong nhà, anh Điểu Tuấn đang chơi cùng bé Bảo Hân, cô bé hiếu động nên không kiên nhẫn ở lâu một chỗ. Nếu không có hai chỏm tóc nhỏ xinh trên đầu, chỉ nhìn qua cô bé rất dễ bị lầm là con trai bởi sở thích chơi ô tô, trèo cây.

Không có đôi chân bình thường như bé Bảo Hân, bé Bảo Ân được mẹ ôm đi lòng vòng quanh sân vui đùa, trò chuyện cùng những người hàng xóm. Thỉnh thoảng hai bé lại muốn cha mẹ đổi chơi với mình. “Hai đứa không thích chơi chung, mỗi đứa thích chơi một kiểu. Bảo Ân rất sợ chơi với Bảo Hân vì thường bị bắt nạt” - chị Thị Quyền chia sẻ.

Chị Thị Quyền cho biết ngày thường ở nhà chăm sóc hai con, chồng đi làm phụ hồ nên cuộc sống cũng khó khăn, thiếu trước hụt sau vì thỉnh thoảng còn phải đưa con đi tái khám. May mắn nhờ có sự hỗ trợ của BV, các mạnh thường quân mà vợ chồng chị khi đưa con ra viện mới không phải lo trả nợ. Ngoài ra, có một nhóm mạnh thường quân lặn lội tìm đến tận nhà của hai vợ chồng hỗ trợ tiền xây nhà sau khi chứng kiến nơi chui ra chui vào của bốn con người là một cái chòi lá, mưa dột tứ bề.

Hiện hai vợ chồng chị vẫn đưa con đi tái khám ở BV Nhi đồng 2 (TP.HCM). Chị Thị Quyền kể hai bé sau khi được mổ tách về nhà, sức khỏe khá ổn định. Lâu lâu có lên cơn sốt, ho, hai vợ chồng lại lật đật đưa con đến BV huyện khám và nằm BV.

Tình trạng hai bé dính nhau trước khi phẫu thuật. Ảnh: BV

Tình trạng hai bé dính nhau trước khi phẫu thuật. Ảnh: BV

Bé Bảo Hân thích leo trèo, đằng sau bé Bảo Ân đang được mẹ ẵm. Ảnh: HL

Bé Bảo Hân thích leo trèo, đằng sau bé Bảo Ân đang được mẹ ẵm. Ảnh: HL

Từng nghĩ hai con sẽ không đi được

Lúc mới mổ tách xong, bác sĩ dự đoán bé Bảo Ân sẽ có khuyết tật vận động nên hai vợ chồng chị đã chuẩn bị tâm lý từ trước. Thường ngày bé chỉ ngồi một chỗ hoặc di chuyển quãng ngắn trong nhà, phần lớn thời gian chị Thị Quyền phải bế và tập vận động cho bé. Bé Bảo Hân dù cơ thể hoàn chỉnh hơn nhưng hiện tại vẫn phải đeo hậu môn tạm do hậu môn thật khá hẹp, ảnh hưởng của vết sẹo lúc mổ tách rời.

“Do Bảo Ân còn nhỏ và sức khỏe yếu nên bác sĩ nói bé sẽ không chịu được cuộc mổ lớn, phải chờ khoảng 3-4 tuổi mới phẫu thuật chân. Em chỉ e lúc đó gân xương cứng sẽ khó làm hơn. Bảo Hân cũng còn nhỏ nên chưa biết hậu môn tạm là gì, có lần em đi tắm cho bé, quay qua quay lại đã thấy bé tự gỡ nó ra chơi rồi. Nếu sức khỏe cho phép, em mong bé được bác sĩ tiếp tục mổ nong hậu môn, giúp hoàn thiện chức năng” - chị Thị Quyền mong mỏi.

Những ngày giáp Tết, chị Thị Quyền chia sẻ không mong ước gì nhiều, chỉ mong hai con khỏe mạnh, mau lớn, ăn học đàng hoàng như con người ta. “Bảo Ân sẽ được phẫu thuật chân, dù không đi được như bình thường thì sau này cũng có thể tự đi được. Mong Bảo Hân được làm lại hậu môn chứ để hậu môn tạm vậy tội nghiệp bé lắm” - chị Thị Quyền chia sẻ.

Tranh thủ một ngày ở nhà chơi cùng con, anh Điểu Tuấn cho hay quãng thời gian vất vả nhất đã qua. Hiện tại hai vợ chồng anh đặt mục tiêu lo làm ăn và lo cho hai con. Đối với anh, dù hai bé chưa được khỏe mạnh bình thường nhưng so với việc nghĩ sẽ mất con vào lúc hai con vừa chào đời còn kinh khủng hơn rất nhiều. “Lúc vợ mang thai em cũng có đưa vợ đi siêu âm trắng đen và biết lờ mờ là hai bé sinh đôi nằm ngang chứ không nghĩ dính nhau, bác sĩ cũng chỉ nghi thôi. Khi em chạy về nhà lấy đồ cho vợ sinh ở BV huyện Lộc Ninh thì nghe bà nội báo mới biết” - anh Điểu Tuấn nhớ lại.

Lúc mới sinh, hai bé chỉ nặng vỏn vẹn 3,4 kg, hơi thở yếu ớt và sau đó được chuyển ngay xuống BV Nhi đồng 2. Cầm 5 triệu đồng lương làm hồ trong tay, anh Điểu Tuấn khăn gói xuống TP, vạ vật ở ngoài hành lang chờ tin con. Các nhân viên tại BV thời gian ấy hầu như đều quen mặt vợ chồng anh.

“Hồi đó tôi coi trên mạng cũng thấy có mấy bé dính nhau lúc sinh ra nhưng đâu nghĩ con mình lại vậy. Thậm chí sau khi được phẫu thuật tôi cũng nghĩ là cả hai sẽ không thể đi lại được. Nhưng ba tháng sau Bảo Hân tự vịn theo tường, hàng rào cây mà đi. Tôi thực sự rất cám ơn mọi người đã quan tâm gia đình trong lúc khó khăn nhất” - anh Điểu Tuấn bộc bạch.

Tháng 7-2016, BV Nhi đồng 2 (TP.HCM) tiếp nhận hai bé Điểu Thị Bảo Ân và Điểu Thị Bảo Hân (sinh năm 2016) chào đời ở Bình Phước trong tư thế dính liền nhau vùng cụt. Đây là ca dính nhau vùng cụt và tủy sống phức tạp hiếm gặp trong vòng hơn 40 năm qua. Theo y văn thế giới ghi nhận là ca thứ 29.

Sau một năm chăm sóc, các bác sĩ quyết định phẫu thuật tách rời hai bé vào ngày 23-8-2017. Trải qua hơn 11 giờ căng thẳng trên bàn mổ, các bác sĩ của BV Nhi đồng 2 với sự cố vấn chuyên môn của GS-BS Trần Đông A đã tách được hai bé thành hai cơ thể độc lập thành công.

HOÀNG LAN 

Theo PLO

largeer