PGS, TS, Bác sĩ Lương Ngọc Khuê: Người lặng thầm ở tuyến đầu chống đại dịch

Thứ năm, 26/03/2020, 14:03 PM

Xin lỗi ông vì chưa xin phép nhưng tôi đã tự ý đăng hình ông. Tôi biết tính ông không thích, nhưng đành vậy, người bác sĩ như ông khiến tôi hết sức kính trọng ! Viết về ông bao nhiêu cũng không đủ, bút ký ngắn gọn cũng như tấm lòng tôi trước những "lương y như từ mẫu". Mong quý lương y luôn sắc trí, lòng trong!

Tôi cũng như nhiều người bệnh nhân khác, nghĩ rằng mình nợ ông một LỜI CẢM ƠN, TRI ÂN từ tận đáy lòng

Tôi cũng như nhiều người bệnh nhân khác, nghĩ rằng mình nợ ông một LỜI CẢM ƠN, TRI ÂN từ tận đáy lòng

Cuối cùng, con số trên 55.000 ca nhiễm virus corona đã biến nước Mỹ trở thành một trong những quốc gia có số lượng người nhiễm dịch nhiều nhất.

Cùng với Trung Quốc, Ý và các nước châu Âu, nước Mỹ đã khiến thế giới phải thực sự nhìn lại công tác phòng chống dịch bệnh không đơn thuần là do năng lực tiền tài, vật chất hay trình độ khoa học công nghệ.

Đối chiếu lại quá trình xử lý đại dịch SARS và cả đại dịch Virus Corona, ngay cả Liên Hiệp quốc, Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) và các nước cũng thừa nhận Việt Nam là một trong những quốc gia “điểm sáng” nổi bật trong công tác phòng chống dịch bệnh.

Người dân trong nước đã chứng kiến cả tập thể lãnh đạo Chính phủ và các lãnh đạo địa phương “căng thẳng” gồng mình chống dịch ngay từ những ngày đầu. Tôi không muốn kể thành tích của các lãnh đạo vì tôi nghĩ nhiều người dân đã dành nhiều ý kiến khen tặng rồi.

Hôm nay, tôi muốn cảm ơn một trong những vị bác sĩ lặng thầm trong tuyến đầu chống dịch. Một người thuần làm công tác chuyên môn giữa các thời điểm “dầu sôi lửa bỏng”.

Phó Giáo sư – Tiến sĩ Bác sĩ Lương Ngọc Khuê, Cục trưởng Cục Quản lý Khám chữa bệnh, Bộ Y tế

Phó Giáo sư – Tiến sĩ Bác sĩ Lương Ngọc Khuê, Cục trưởng Cục Quản lý Khám chữa bệnh, Bộ Y tế

Tôi đã âm thầm quan sát vị bác sĩ này rất lâu, 11 năm nay, ông ấy ngồi trên cương vị rất “nóng”, quản lý trực tiếp công tác khám chữa bệnh của toàn ngành y tế Việt Nam. Và trong các đại dịch bệnh, hình ảnh ông ấy cứ xuất hiện nhiều lần, nhưng nhiều người không biết ông ấy là ai ? Không biết ông ấy làm gì ?

Trong đời làm báo 14 năm của mình, tôi nhiều lần “chạm trán” ông ấy, có những lần tôi nhận điện thoại của bạn đọc báo gặp tai nạn nặng giữa giờ khuya vào bệnh viện gặp sự tắc trách, tôi phản ánh trực tiếp ông ấy…

Đã nhiều lần như vậy, nhưng lần nào tôi cũng bắt gặp nơi ông tiếng nói chuyện trìu mến, sự ân cần chỉ dẫn cách thức giúp đỡ bệnh nhân, dẫu đêm khuya hay buổi trưa giữa giấc. Vị bác sĩ này chưa bao giờ từ nan.

Có nhiều bệnh nhân gặp ca bệnh hiểm nghèo, ông còn đích thân gọi các Giám đốc Bệnh viện 115, Bệnh viện Thống Nhất, Bệnh viện Nhi đồng II… để gửi gắm cho bệnh nhân mà không hề biết đến người bệnh.

Ông luôn tin vào báo chí, vào các trường hợp mà ông giúp. Chính tôi và nhiều đồng nghiệp chứng kiến, chưa bao giờ ông cần hay hỏi về sự phúc đáp từ những người ông giúp đỡ. Thật là một con người kỳ lạ, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác vô vụ lợi!

Dịch bệnh nào tôi cũng thấy ông lặng lẽ âm thầm xuất hiện bên trong chiếc áo blouse trắng, rồi ông lại âm thầm đi lại khắp nơi, khắp các tỉnh thành để giúp chống dịch.

Dịch bệnh nào tôi cũng thấy ông lặng lẽ âm thầm xuất hiện bên trong chiếc áo blouse trắng, rồi ông lại âm thầm đi lại khắp nơi, khắp các tỉnh thành để giúp chống dịch.

Lần cuối cùng tôi gặp ông ở phòng khách sân bay Tân Sân Nhất cách đây hơn 1 năm, tôi vội ra máy bay mà không kịp chào ông, vì tôi thấy ông mệt mỏi ngủ giữa trưa ở sân bay. Tôi biết ông mệt vì nhiều việc, hẳn là cả những việc giúp người bệnh, cách giúp vô tư như tôi từng chứng kiến.

Người như ông, tôi không hiểu sao vẫn mãi 11 năm ngồi trên chiếc ghế Cục trưởng, lại là chiếc ghế nóng có thể bị “văng miểng” bất cứ lúc nào vì rất nhiều áp lực nặng nề. Và không ít Giám đốc các bệnh viện lớn mà tôi quen đều nói về ông bằng sự trân trọng, người ta cũng nói tính ông gần gũi, thẳng tính. Quan chức quản lý nhà nước mà gần gũi, nhiệt tình và được nhiều người thương như ông thật đáng quý!

Nhưng có lẽ tính ông thế, chất phác, bộc trực và cả sự dấn thân không ngại nguy hiểm. Cùng với những bác sĩ, y tá và những người ở tuyến đầu chống dịch, tôi nghĩ hơn ai hết ông đang chịu rất nhiều áp lực, nguy hiểm và cả lo lắng bạc tóc.

Nhưng tôi tin, người Bác sĩ có tấm lòng nhân hậu và thương người bệnh, có đạo đức nghề nghiệp như ông chắc chắn là người tài năng. Chúng ta hoàn toàn có thể tin vào y đức của những người như thế!

Dịch bệnh nào tôi cũng thấy ông lặng lẽ âm thầm xuất hiện bên trong chiếc áo blouse trắngTôi cũng như nhiều người bệnh nhân khác, nghĩ rằng mình nợ ông một LỜI CẢM ƠN, TRI ÂN từ tận đáy lòng. Mong ông và các bác sĩ trong tuyến đầu chống dịch luôn khỏe, để giúp người dân vượt qua đại dịch nguy nan này.

Chào ông Phó Giáo sư – Tiến sĩ Bác sĩ Lương Ngọc Khuê!(Cục trưởng Cục Quản lý Khám chữa bệnh, Bộ Y tếThường trực Ban Chỉ đạo Chống dịch Virus Corona)

Steven Nguyễn

Theo Gocnhin.com.vn

largeer